Em việt kiều tàu về nước bán dâm vì thất nghiệp

Em việt kiều tàu về nước bán dâm vì thất nghiệp

Em việt kiều tàu về nước bán dâm vì thất nghiệp

Chiều đến, Thư đứng trước gương, mặc áo thun ôm sát ngực, núm vú ẩn hiện gợi cảm qua lớp vải mỏng, quần ngắn bó chặt đùi trắng nõn, tóc xõa mềm như suối chảy, son đỏ nhạt tô điểm khuôn mặt nhợt nhạt sau sinh, đôi mắt long lanh nhưng ánh lên nỗi bất an. Áo thun rộng không áo lót ôm lấy ngực cô, núm vú in hằn mỗi khi cô cử động, quần lửng vải mềm bó sát đùi trắng nõn, tóc buộc cao lòa xòa vài sợi dính vào cổ ướt mồ hôi, cô trông vừa gợi cảm vừa tiều tụy sau những ngày giằng xé. Thư hoảng loạn, tay run làm điện thoại suýt rơi, “Hắn uy hiếp thật rồi, vì mình muốn chấm dứt sao?” Cô nhắn lại, ngón tay run gõ từng chữ, “Anh Nam, em không muốn tiếp tục, đừng gửi clip, em sẽ gặp anh nói rõ lần cuối,” lòng như nắng nhạt ngoài kia – sáng mà không ấm, chỉ làm rõ nỗi sợ đang giam cầm cô. A. Tiếng quạt máy ù ù trên bàn gỗ giữa phòng khách, luồng gió khô hanh thổi qua làm rèm cửa sổ vải cotton phất phơ như cánh chim lạc lối, chao đảo giữa trời không định hướng. Tiếng quạt máy ù ù trên bàn gỗ giữa phòng khách, luồng gió khô hanh thổi qua làm rèm cửa sổ vải cotton phất phơ như cánh chim lạc lối, chao đảo giữa trời không định hướng. Thư vội lau tay vào tạp dề sờn, nhấc máy, giọng anh vang qua loa…

“Vợ, con ở nhà ngoan không vợ?