Em sinh viên năm cuối tăng ca cùng bố đường kiếm tiền đóng học

ờ mà cũng sang..thôi không cần qua đón em đâu, để em bắt xe qua nhé! Nói chuyện thêm một lúc thì tôi đưa Tuyết về. Tôi gật đầu bảo:
-Nhìn xem có trắng đúng theo tên không? Nửa đùa nửa thật tôi trêu luôn:
-Ở cái quán nướng có chuyện gì hay lắm mà, nhớ hôm đó không? Chuyện đó cũng là bình thường mà, lớn rồi chịu trách nhiệm với việc mình làm, khôn sao đâu. Chị Mai nghe thấy bảo:
-Bảo chị Hương dừng lại chứ sao nữa! Cười ha hả tôi trêu:
-Đúng rồi còn gì nữa, một người mà không còn khả năng làm cho vợ sướng mới sợ chứ không có con mà vợ đẻ được thì có nhiều cách mà.. Ậm ừ rồi hai chị em đi về, trong đầu luồng suy nghĩ của tôi thì khác hẳn, tôi biết chuyện này nếu mà tâm sự có chăng tôi là người dễ nói với bà chị của tôi nhất. không phải dẫn dụ đâu, bao giờ có hứng thì tính tiếp. nhưng mà ít ra cũng làm cho đàn bà sướng đúng không hề hề, nhìn cái mặt của mày kìa.. hì hì.. Quá ngạc nhiên Tuyết bảo lại:
-Ô thế không tán em à? Tặc lưỡi tôi bảo:
-Người như thế mà hàng to bằng như này nếu mà bị bênh thì làm sao mà có.