Em huyền my muốn được anh bắn tinh vào bím

Em huyền my muốn được anh bắn tinh vào bím

Em huyền my muốn được anh bắn tinh vào bím

Cô ngồi dậy, tay siết chặt tấm chăn, tự nhủ: ” Mình thật tệ, thật xấu hổ khi đối diện với chồng và con, không thể để dục vọng kéo mình xuống thêm,” nhưng lòng cô như bóng mây ngoài kia – mờ mịt, khó nắm bắt.Điện thoại trên bàn rung nhẹ, màn hình sáng lên tin nhắn từ Nam, giọng điệu khác hẳn: “Thư, anh xin lỗi chuyện hôm qua, anh không muốn ép em, chỉ muốn gặp em nói chuyện rõ ràng, trưa nay công viên gần nhà em nhé, không clip, không uy hiếp, anh hứa.” Thư nhìn dòng chữ, ngón tay lướt qua màn hình, do dự: “Hắn đổi giọng rồi, gặp lần cuối để chấm dứt thật không, hay lại trò mới?” Cô nhắn lại, ngắn gọn: “Dạ, gặp lần cuối thôi, anh hứa rồi đó” rồi đặt điện thoại xuống, lòng nặng trĩu như tảng đá đè ngực, “Mình phải kiên quyết, không được mềm lòng.”

Hoàng bước ra từ phòng tắm, tóc ướt nhỏ giọt, áo sơ mi trắng đã mặc nửa, anh tiến tới hôn lên trán Thư, cười trêu: “Vợ hôm qua dâm quá, làm anh mệt muốn xỉu, em nghỉ ngơi nha, anh đi làm đây.” Thư cười gượng, “Dạ, anh đi cẩn thận,” nhưng ánh mắt cô lảng tránh, không dám nhìn thẳng vào đôi mắt dịu dàng của anh. Trưa đến, bầu trời vẫn phủ mây mờ, không mưa nhưng không khí ẩm ướt, se lạnh. Hoàng cười, bế bé Ngọc lên: “Vợ thay đồ đi, anh trông bé,” giọng dịu nhưng ánh mắt không rời cô. Tại quán cà phê nhỏ, ánh đèn mờ ảo hắt lên tường gỗ, mùi cà phê rang thơm thoảng trong không gian kín đáo, tiếng nhạc nhẹ nhàng vang lên từ loa cũ.